Đừng cố gắng trở thành ai, hay ước muốn thay đổi cuộc đời này
Tự hào vì đã đến đây, và nắm sự sống từng ngày đang có
Tháo chiếc mặt nạ ra đi, không cần mỉm cười hoài như vậy đó
Cảm giác cũng cần thở nuột nà, đã đôi lần, nó biểu hiện ra
Có lúc ngỡ phải buông xuôi, nghĩ rằng gian khó chẳng thể vượt qua
Nhưng ván bài đã được chia, phải học cách chơi thật hay đi đã
Có sao đâu những gì không biết, mắc phạm sai lầm, hay trượt ngã
Nói ra sự giúp đỡ đang cần, đây mới là lần… đã lớn khôn
Cố che giấu làm chi khi những dòng lệ trên khoé mắt rưng rưng
Thổn thức mãi trong lặng thinh, chỉ làm cho vết thương thêm rỉ máu
Ôm hết khuyết điểm, khó khăn, bởi chúng khiến ta trở nên độc đáo
Thong thả tự sửa mình, nhưng đó nào phải tất cả con người ta
Nắm giữ được gì thì nắm, còn lại cứ buông lỏng tự nhiên ra
Chỉ cần thấy ánh sáng bên trong, mỗi ngày, là điều cần thiết nhất
Luôn chiến đấu với vạn tiếng kêu gào từ vực sâu luôn chờ chực
Tử tế với chính mình, từ ái với tất cả mọi người xung quanh
Đừng muốn tan biến đi đâu, khi ta đã có mặt tại nơi đây
Chỉ cần dang rộng cánh tay, và xác nhận chủ quyền mình được sống
Nếu quá sức cho đôi vai, không thể bước đi một mình một bóng
Thì cứ lên tiếng mở lời, sự giúp đỡ luôn gọi mời, hãy tin…
Tha thứ cho nhau – những kẻ làm tổn thương và với cả chính mình
Cất giữ mãi những oán hờn, chỉ làm cho tâm hồn thêm tan nát
Hạnh phúc ở quanh đây, nắm đi, đừng sợ ngày mai sẽ vuột mất
Tận hưởng thực tại cho hết mình, chớ vô tình, hoang phí, thờ ơ…
Hãy ý thức rằng ta thật diệu kỳ, và đời cũng thật nên thơ
Lời nói đến từ đáy tim, sẽ chắp cánh cho tâm hồn rộng mở
Nhìn thật kỹ vào gương đi, thừa nhận, mà chẳng có gì phải sợ
Ta vốn đặc biệt thật mà, trầy trật đến giờ mới được nhìn ra
Vỏ bọc ở bên ngoài nào phải là con người chân thật của ta
Vẻ đẹp từ trái tim mới là điều đáng tôn thờ và tìm kiếm
Chẳng ai làm được cho ai, ngoài một kẻ mà ta đã từng biết
Nên hãy là chính mình, cứ tuyệt vời, cứ giữ vẹn một niềm tin
tác giả Jennifer Lynn - dịch lời Việt bởi thầy Minh Niệm
- "You are a beYOUtiful being"
Comments